Bài dự thi: Cuộc thi chính luận về bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng năm 2024
Tác phẩm: Phản bác những luận điệu xuyên tạc, phủ nhận của các thế lực thù địch về tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh
Tác phẩm: Phản bác những luận điệu xuyên tạc, phủ nhận của các thế lực thù địch về tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh
-
Những luận điệu xuyên tạc, phủ nhận của các thế lực thù địch về đạo đức Hồ Chí Minh
Cách mạng Việt Nam luôn là một tâm điểm chống phá của các thế lực thù địch. Trước những bước ngoặt hoặc những lúc khó khăn của đất nước hay ở thời điểm có những sự kiện quan trọng, các thế lực thù địch thường đẩy mạnh chống phá về mặt tư tưởng. Trong những năm gần đây, khi toàn Đảng, toàn quân và toàn dân ta đẩy mạnh việc học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh thì chúng thường xuyên sử dụng thủ đoạn, chiêu bài xuyên tạc tư tưởng đạo đức của Người nhằm mục đích nhằm bôi nhọ, đạp đổ thần tượng Hồ Chí Minh, phá bỏ huyền thoại Hồ Chí Minh, lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam và chống phá nền tảng tư tưởng của Đảng ta.
Để thực hiện âm mưu đó, các thế lực thù địch không từ một thủ đoạn nào để bôi xấu, xuyên tạc về tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh. Chúng thường sử dụng phương pháp viết truyện, hồi ký, viết báo, mở “diễn đàn”,… thông qua blog cá nhân, nhất là các trang mạng của các tổ chức phản động ở nước ngoài để kích động, nói xấu, phủ nhận tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh. Chúng cho rằng: “không có cái gọi là tư tưởng Hồ Chí Minh về đạo đức”, “tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh chỉ là sự sao chép tầm thường”. Chúng lập luận:
- “Không có tư tưởng Hồ Chí Minh về đạo đức” bởi vì Hồ Chí Minh không phải là nhà tư tưởng.
Chúng cho rằng, chính Hồ Chí Minh không nhận mình là một nhà tư tưởng, mà chỉ thừa nhận là nhà tổ chức, hoạt động thực tiễn; hay Đảng Cộng sản Việt Nam trong ba bản Hiến pháp 1946, 1959, 1980 đều không có “năm chữ tư tưởng Hồ Chí Minh”, nó chỉ “đột nhiên” xuất hiện ở Đại hội VII (1991) của Đảng và Hiến pháp 1992 khi “chủ nghĩa Mác-Lênin không còn ăn khách” và Đảng “lúng túng, không biết làm sao tiếp tục tuyên truyền với đảng viên và dân chúng, liền vội quay qua cầu cứu Hồ Chí Minh lần nữa, đưa thêm ”tư tưởng Hồ Chí Minh” tiếp theo sau chủ nghĩa Mác-Lênin”. Chúng còn lấy “mọi người”, dựa vào việc “từng nghe nói” đến Marxism, Leninism, Stalinism, Titoism, Maoism, “nhưng không bao giờ nghe nói đến ”Hoism” để phủ nhận tư tưởng Hồ Chí Minh. Có người thì viện dẫn Hồ Chí Minh không có tác phẩm lý luận, phần “sâu sắc” của Hồ Chí Minh chỉ ở những bài huấn thị, diễn văn, những lời kêu gọi… nhưng đều được trích đoạn, vay, mượn của người khác, ...
Chúng xuyên tạc trắng trợn khi cho rằng: xét về đạo lý phổ cập Đông Tây thì suốt đời Hồ Chí Minh hành động phi đạo đức (Đại Dương). Chúng không từ những câu, chữ nào để thóa mạ Hồ Chí Minh như “sáu đức tính vĩ đại”: kẻ bán nước, dâm tặc, đạo văn, xảo quyệt, hỗn láo với tổ tiên - vô giáo dục, sát nhân (Kiêm Ái); “sáu bài học tập đạo đức”: đạo đức láo, xấc; đạo đức “tam vô”; đạo đức bịp; đạo đức giết người hàng loạt; đạo đức cắt nước và bán nước; đạo đức suy đồi; đạo đức “ngôn hành bất nhất” (Hồ Không); mười sáu vụ lừa đảo lịch sử (Cao Đắc Tuấn), ... Ở điểm khác, chúng cực lực phủ nhận UNESCO có Nghị quyết vinh danh Hồ Chí Minh. Chúng gọi đó là “vụ nói dối lớn” về Hồ Chí Minh của Đảng Cộng sản Việt Nam. Cùng với đó, chúng vu cáo đạo đức, nhân cách Hồ Chí Minh khi cho rằng, Người “mượn” tư tưởng vĩ nhân thế giới làm tư tưởng của mình, cóp sách, sửa thơ của người khác làm sách, thơ của mình, nhất là ở tác phẩm Nhật ký trong tù. Họ kết luận xuyên tạc rằng: đạo đức Hồ Chí Minh là gian xảo, láu cá hơn là lương thiện; làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh là một thất bại, khiến Việt Nam vẫn lạc hậu và sự nghiệp Hồ Chí Minh là “nhốt cả dân tộc vào cái rọ chuyên chính vô sản về mặt chính trị, và đem lại nghèo đói, lạc hậu, nhân tâm ly tán, xã hội băng hoại, đạo lý suy đồi, về mặt kinh tế xã hội” (Lữ Phương, Nguyễn Văn Trần). Chúng xuyên tạc, Đảng Cộng sản Việt Nam “chỉ muốn lợi dụng” Hồ Chí Minh để “làm bung xung cho ý muốn tham quyền cố vị và đi ngược lại quyền lợi của đất nước” (Tiến Hồng). Chúng còn lập luận: “Bản thân tấm gương đạo đức của Cụ Hồ cao đẹp, hấp dẫn đến như thế mà vẫn không đủ sức ảnh hưởng, thấm sâu vào ngay các đồng chí, học trò gần gũi chung quanh mình, thì làm sao ảnh hưởng tới được đông đảo cán bộ và nhân dân bên dưới?” hay trong bối cảnh thực trạng suy thoái về đạo đức của cán bộ, đảng viên mà cứ “kêu gọi “đẩy mạnh học tập, làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” một cách hình thức và nhàm chán, một khi “trái núi chỉ đẻ ra những con chuột” tham nhũng thì dễ biến thành một trò hề, hơn nữa còn là một sự nhạo báng đối với Cụ” (Lê Kỳ Sơn).
- Tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh chỉ là sự sao chép tầm thường
Một giọng điệu khác của các thế lực thù địch là thừa nhận có đạo đức Hồ Chí Minh nhưng chúng lại cho rằng “tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh là một sự sao chép tầm thường”, là sự cóp nhặt đạo đức phương Đông (đạo đức Nho giáo, của Gan-đi) và đạo đức phương Tây (của chúa Giê-su, của Cách mạng Pháp, của Cách mạng Mỹ), là sự hội tụ học thuyết Khổng Tử với học thuyết Mác, “Hồ Chí Minh chở chủ nghĩa Mác - Lênin trên cỗ xe Nho giáo”.
Chúng đưa ra các dẫn chứng, trong Hồ Chí Minh toàn tập, có khoảng 100 lần Hồ Chí Minh trích dẫn các luận điểm, cách ngôn của Khổng Tử, Mạnh Tử. Khi thì Hồ Chí Minh dẫn lời Khổng Tử: Học không biết chán, dạy không biết mỏi. Lúc khác, Người lại dẫn Mạnh Tử: Ai cũng tham thì nước sẽ nguy. Chỉ riêng một luận điểm của Nho giáo là: tiên thiên hạ ưu, hậu thiên hạ lạc (lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ” đã được Hồ Chí Minh sử dụng đến 14 lần. Tư tưởng “tự do, bình đẳng, bác ái” mà Hồ Chí Minh nhắc đến của của Cách mạng Pháp. Hay đức tính giản dị, tiết kiệm là Hồ Chí Minh bắt chước Gan-đi. Sự yêu thương con người của Hồ Chí Minh là bản copy lòng nhân ái của chúa Giê-su.
Phương thức, thủ đoạn của các luận điệu xuyên tạc tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh luôn được thể hiện tinh vi, thâm hiểm. Chúng vừa xuyên tạc vừa bịa đặt trắng trợn, vu khống, bóp méo, cắt xén sự thật và nhận thức về tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh, đồng thời so sánh, đối lập cực đoan giữa Hồ Chí Minh của “lịch sử” với các vấn đề của hiện tại theo chiều hướng khen, chê khác nhau, nhưng tất cả đều đi đến mục đích xuyên tạc, phủ định tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh.
II. Luận cứ phê phán
- Không thể phủ nhận tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh
Theo kết quả của các nhà nghiên cứu, chúng ta có thể khẳng định “Hồ Chí Minh là nhà tư tưởng”, “có tư tưởng Hồ Chí Minh về đạo đức”.
Không phải ai hoạt động trong lĩnh vực tư tưởng - lý luận đều có thể được goi là nhà tư tưởng, lý luận. Theo V.I.Lênin, “chỉ xứng đáng với danh hiệu “nhà tư tưởng” khi nào họ đi trước phong trào tự phát, chỉ đường cho nó, khi nào họ biết giải quyết, trước người khác tất cả các vấn đề lý luận, chính trị, sách lược và các vấn đề về tổ chức mà “yếu tố vật chất” của phong trào húc phải một cách tự phát”
Cũng theo V.I.Lênin, chỉ xứng đáng được gọi là “nhà tư tưởng” khi người đó “có được sự chuẩn bị đầy đủ về mặt lý luận”, “có được một tầm mắt chính trị bao quát, một nghị lực cách mạng, một tài ba tổ chức để có thể sáng lập một chính đảng, chiến đấu trên cơ sở một phong trào mới”
Đối chiếu với tiêu chuẩn mà V.I.Lênin đưa ra, thì chúng ta có quyền khẳng định rằng, Hồ Chí Minh là “nhà tư tưởng”, có “tư tưởng Hồ Chí Minh”. Tư tưởng Hồ Chí Minh “là một hệ thống quan điểm toàn diện và sâu sắc về những vấn đề cơ bản của cách mạng Việt Nam, kết quả của sự vận dụng và phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lênin vào điều kiện cụ thể của nước ta, kế thừa và phát triển các giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc, tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại; là tài sản tinh thần vô cùng to lớn và quý giá của Đảng và dân tộc ta, mãi mãi soi đường cho sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta giành thắng lợi”.
Trong các nhà lãnh đạo cách mạng trên thế giới, Hồ Chí Minh là người bàn nhiều đến đạo đức, đặc biệt chú ý đến vấn đề giáo dục, rèn luyện đạo đức cho cán bộ, đảng viên và nhân dân ta. Do đó tư tưởng về đạo đức rất phong phú và sâu sắc, là một bộ phận quan trọng bậc nhất trong toàn bộ hệ thống tư tưởng của Người. Nếu toàn bộ tư tưởng Hồ Chí Minh đều xuất phát từ nhu cầu đấu tranh thắng lợi cho sự nghiệp cách mạng của giai cấp công nhân và nhân dân bị áp bức thì tư tưởng đạo đức và lối sống của Người ngày càng gắn liền với nhu cầu nói trên, trở thành một sức mạnh to lớn, một nhân tố quan trọng làm nên thắng lợi của cách mạng Việt Nam.
Tư tưởng Hồ Chí Minh về đạo đức: Là sự kết hợp những giá trị đạo đức tốt đẹp của dân tộc với tinh hoa đạo đức nhân loại; truyền thống với hiện đại; phương Đông và phương Tây, được hình thành và phát triển từ yêu cầu của sự nghiệp giải phóng dân tộc. Đạo đức học Mác-Lênin đem đến cho tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh bản chất khoa học, cách mạng và nhân văn, tạo nên một cuộc cách mạng trong quan niệm về đạo đức.
Hồ Chí Minh không chỉ chiến đấu cho dân tộc của mình mà còn cho cả nhân loại, không chỉ quan tâm đến nhiệm vụ hôm nay mà còn mang hoài bão to lớn đối với xã hội ngày mai. Vì thế, tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh không chỉ phát huy sức mạnh ở chặng đường trước mắt mà còn có ý nghĩa lâu dài, tiếp tục soi sáng, cổ vũ chúng ta trên con đường đi tới tương lai.
Nói cách khác, tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh đã trở thành một bộ phận văn hóa dân tộc, sẽ sống mãi trong đời sống tinh thần của dân tộc, không có thế lực nào có thể phù nhận và chối bỏ được sự thật hiển nhiên này.
- Tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh là sự kết tinh giá trị đạo đức tốt đẹp của dân tộc và tinh hoa đạo đức của nhân loại, có sự tiếp biến, chứ không phải là sự sao chép tầm thường
Đạo đức truyền thống lấy chủ nghĩa yêu nước làm đầu. Yêu nước đứng đầu các đức tính khác của dân tộc (thang giá trị), từ đó lan tỏa, nảy sinh các đức tính khác như thương người, tương thân, tương ái; cần cù, anh hùng, lạc quan, sáng tạo, vì nghĩa. Trong khi đề cập đến những nội dung, phẩm chất đạo đức mới, Hồ Chí Minh với tinh thần phủ định biện chứng, cải biến nội dung, đưa yêu cầu, nội dung mới vào, có ý nghĩa cách mạng: yêu nước phải gắn liền với thương dân, yêu nước phải yêu chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa yêu nước gắn liền với chủ nghĩa quốc tế vô sản. Hồ Chí Minh đã kế thừa những giá trị đạo đức truyền thống dân tộc và nâng nó lên một tầm cao mới dưới ánh sáng tư tưởng đạo đức học Mác - Lênin.
Một trong những nhân tố ảnh hưởng đến sự hình thành tư tưởng Hồ Chí Minh về đạo đức là đạo đức Nho giáo. Văn hóa Hán và Nho giáo vào Việt Nam từ rất sớm, có ảnh hưởng sâu sắc đến văn hóa, đạo đức truyền thống Việt Nam. Hồ Chí Minh sinh ra trong một gia đình nhà Nho, Người hiểu rằng “Khổng giáo không phải là tôn giáo mà là một thứ khoa học về kinh nghiệm đạo đức và phép ứng xử”. Khổng Tử đứng đầu các nhà hiền triết, được tôn sùng, vì “đạo đức của ông, học vấn của ông và những kiến thức của ông làm cho những người cùng thời và hậu thế phải cảm phục… Đạo đức của ông là hoàn hảo. Những người An Nam chúng ta hãy tự hoàn thiện mình, về mặt tinh thần bằng cách đọc các tác phẩm của Khổng Tử”. Tuy nhiên, trong quá trình nghiên cứu đạo đức Nho giáo, Hồ Chí Minh dù rất tôn kính và đánh giá cao Khổng Tử và các giá trị đạo đức mà Khổng Tử xây dựng nên, nhưng Người nhận thấy mục tiêu hướng tới của các giá trị đạo đức (hay các tiêu chí đạo đức) của Khổng Tử nhằm phục vụ giai cấp thống trị phong kiến. Đó là xây dựng một trật tự xã hội dựa trên nền tảng đạo đức, (thực hiện ở Trung Hoa và phương Đông). Hồ Chí Minh đã nhận xét: “Bộ óc Khổng Tử không bao giờ bị khuấy động bởi các học thuyết cách mạng. Đạo đức của ông là hoàn hảo, nhưng nó không thể dung hợp được với các trào lưu tư tưởng hiện đại, giống như một cái nắp tròn làm thế nào đậy được cái hộp vuông?”
Hồ Chí Minh đã kế thừa những yếu tố tích cực của đạo đức Nho giáo nhưng phê phán triệt để: tư tưởng đẳng cấp, khinh lao động chân tay, coi thường phụ nữ... Do đó giữa tư tưởng đạo đức Nho giáo và tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh có sự khác biệt về bản chất, một bên nhằm củng cố trật tự, đẳng cấp phong kiến, phục vụ lợi ích của giai cấp thống trị; một bên phục vụ sự nghiệp cách mạng, lật đổ chế độ thực dân phong kiến, giải phóng người lao động. Như Hồ Chí Minh nói: “Đạo đức cũ như người đầu ngược xuống đất chân chổng lên trời. Đạo đức mới như người hai chân đứng vững được dưới đất, đầu ngẩng lên trời”. Và chính Người đã lật ngược nó lại, đưa vào nội dung mới để phục vụ sự nghiệp cách mạng.
Ngoài ảnh hưởng của tư tưởng đạo đức Nho giáo, tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh còn chứa đựng những giá trị đạo đức Phật giáo như đại từ, đại bi, cứu khổ, cứu nạn, yêu thương con người, hướng thiện; lòng nhân ái, thương người, tinh thần khoan dung, không cố chấp của đạo đức Cơ đốc giáo; chủ nghĩa nhân văn Phục hưng khi coi con người là cao quý chứ không phải các vị thánh; tư tưởng “tự do, bình đẳng, bác ái” của chủ nghĩa nhân văn phương Tây,v.v.. Tuy nhiên, Hồ Chí Minh cũng nhận thấy, các học thuyết đạo đức đó dù có nói nhiều về yêu thương, tôn trọng con người những vẫn còn những hạn chế rất cơ bản, nó cầu cứu sự cứu vớt của Thượng đế, nó kêu gọi hòa hoãn với kẻ thù, nó chờ đợi sự ban phát rủ lòng thương của giai cấp thống trị.
Hồ Chí Minh đến với chủ nghĩa Mác - Lênin và được thức tỉnh bởi một tư tưởng vĩ đại của Mác (Sự nghiệp giải phóng giai cấp công nhân phải do chính giai cấp công nhân tự đảm nhiệm lấy) và tấm gương đạo đức của Lê-nin (khi sự xa hoa, yêu lao động, đời tư trong sáng, sống giản dị,...). Chính nhờ có tư tưởng và tấm gương đạo đức của Mác - Lênin, Hồ Chí Minh đã hoàn thiện được tư tưởng đạo đức của mình - đạo đức mới, đạo đức cách mạng. Đạo đức mới - đạo đức cách mạng là đạo đức cộng sản chủ nghĩa, đạo đức vĩ đại, nó không phải vì danh vọng của cá nhân, mà vì lợi ích chung của Đảng, của dân tộc, của loài người. Đạo đức đó có sự kết hợp đạo đức của giai cấp công nhân, với truyền thống đạo đức tốt đẹp của dân tộc và tinh hoa đạo đức nhân loại.
Với những luận cứ nêu trên, chúng ta hoàn toàn có cơ sở để khẳng định có tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh, tư tưởng đạo đức của Người là sự tiếp biến các giá trị đạo đức truyền thống tốt đẹp của dân tộc với tinh hoa đạo đức nhân loại, đặc biệt là đạo đức học mác-xít, chứ không phải là sự sao chép tầm thường như luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch./.
Công đoàn Trường Bồi dưỡng cán bộ
Tin liên quan
- Liên minh Hợp tác xã tỉnh Nghệ An thực sự phải là nòng cốt để phát triển kinh tế tập thể
- Nâng cao năng lực vận hành thương mại điện tử cho các hợp tác xã
- VCA hỗ trợ HTX Muối Tuyết Diêm giữ nghề truyền thống, phát triển bền vững theo chuỗi giá trị
- Chủ tịch Nguyễn Ngọc Bảo làm việc với HTX Tân Bình, Đồng Tháp
- Chủ tịch Nguyễn Ngọc Bảo làm việc với Hội quán tại Đồng Tháp
- Chủ tịch Nguyễn Ngọc Bảo làm việc với UBND tỉnh Đồng Tháp về tình hình KTHT, HTX
- Kinh tế hợp tác Hải Phòng: Một năm nhìn lại!
- Cụm Tây Bắc tổng kết tình hình KTHT, HTX và hoạt động Liên minh HTX 7 tỉnh
- Hiệu quả từ mô hình thu gom rác thôn An Lợi ở Quảng Trị
- Ninh Bình: Các cấp ngành vào cuộc phát triển HTX